Mâm cơm giao thừa
Ngày 28 tháng 1 năm 2025, lúc 17 giờ
Không khí giao thừa đang bao trùm lên khắp xóm nhà lính, đi kèm những tiếng vui cười của những đứa trẻ những ngày đầu xuân mới. Đâu đâu trong khắp phố phường, những lá cờ tổ quốc trước nhà tung bay trong gió, giữa những chùm đèn LED nhiều màu sắc nhấp nháy lập lòe được mắc nối dày đặc như mắc cửi. Những chậu hoa mai được dựng lên trước cửa nhà đang đua nhau khoe sắc vàng đón mùa xuân mới. Ờ vài góc trong xóm là những bác bộ đội đang tám chuyện phiến với nhau trên những tách chè Thái Nguyên, cùng những múi bưởi Tân Triều - đặc sản của tỉnh Đồng Nai trên những hàng ghế đá. Còn những người vợ của các bác sĩ quan thì đang tất bật chuẩn bị mâm cỗ để cúng giao thừa với ông bà tổ tiên.
Vương Khánh lúc này vẫn đang cẩn thận lau chùi nhà cửa ở trên lầu, hoàn thành những bước dọn nhà đón Tết cuối cùng trước khi đón một mùa xuân mới. Đang vừa đẩy cây lau nhà trong phòng ngủ, vừa nhâm nhi bản nhạc La soilder trong anime Sailor moon 90s, thì trên messenger trên màn hình laptop của cậu bất ngờ có tiếng thông báo. Thì ra, Đoan Ngọc đã gửi tin nhắn cho cậu từ lúc nào không hay. Cậu liền mở lại chiếc laptop dell quen thuộc từ trạng thái ngủ và đọc tin nhắn mới nhất của người bạn tri kỷ:
“Hôm nay, nhà mình và nhà cậu cùng tổ chức tất niên chung nhé!”
Nhìn thấy tin nhắn đó, cậu nam sinh liền gõ tin nhắn phản hồi trên bàn phím:
Được luôn!
Cậu nam sinh tiếp tục chỉnh bài hát trên laptop để đổi khẩu vị âm nhạc. Lần này, cậu bật bài hát Khát vọng tuổi trẻ để tạo động lực làm việc một cách hăng hái. Vừa đẩy cây lau nhà, cậu vừa hát theo nhạc:
Đường dài tương lai quê hương đang gọi mời
Tuổi trẻ hôm nay chung tay xây ngày mới
Dù lên rừng hay xuống biển
Vượt bão giông, vượt gian khổ
Tuổi trẻ kề vai, vững vàng chân bước bạn ơi
Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta
Mà cần hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta
Mà cần hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
Xong xuôi, cậu nhanh chóng xuống nhà phụ mẹ dọn bát đũa cẩn thận để chuẩn bị cho buổi tất niên ngày cuối năm. Cùng khoảng thời gian đó, khi chú Thành đang treo những bùa đỏ may mắn trên cành cây mai để trên sân trước nhà, thì tiếng chuông cửa bất ngờ vang lên trước cổng nhà Khánh. Thì ra, Ngọc cùng chú Thắng và cô Phương - ba mẹ của Ngọc đã đứng trước cửa nhà cậu nam sinh ngay trước đó. Họ mang theo một gói bánh chưng cỡ lớn, một hộp dưa muối tự làm và một thùng coca làm quà biếu cho gia đình cậu.
Đúng 18 giờ tối, cả hai gia đình đã quây quần bên nhau tại gian bếp để cùng nhau thưởng thức bữa tiệc chiều cuối năm do chính cả hai hộ cùng nhau đóng góp. Nồi lẩu kim chi nóng hổi cùng dĩa thịt nai xào sả ớt do chính bàn tay khéo léo cô Thu làm ra, kết hợp với bánh chưng và dưa cải chua của cô Phương đã tạo nên hương vị vừa truyền thống, vừa hiện đại của bữa cơm mùa Tết đến xuân về. Khi nồi lẩu bắt đầu sôi sùng sục, chú Thắng và chú Thành liền cụng bia đá mà uống khai xuân. Thấy vậy, Vương Khánh nói chọc ngoáy:
Đúng là bây giờ cảnh sát giao thông là vua của mọi loại nghề mà.
Chuẩn luôn! Từ ngày nghị định 168 được áp dụng một cái, ông nào lố vạch đèn đỏ một phát xác định bay 5 triệu vào kho bạc. - Cô Thu tiếp lời
Dịp Tết này mấy ông cảnh sát nó bắt kinh lắm. Nên giờ rượu bia ít thôi, không sáng mai bị thổi nồng độ cồn là chết dở. - Cô Phương nhắc nhẹ người chồng của cô.
Đoan Ngọc nói lời đổi gió:
Mà thôi, đừng nói chuyện xui xẻo ngày đầu năm. Nghe nói 0 giờ tối nay ở cầu Hóa An sẽ có bắn pháo hoa đó.
Thế thì tốt quá! Mà Thắng này, chú đã mua giàn phun viên để đốt chưa nhỉ? - Chú Thành hỏi người đồng nghiệp cùng Trung đoàn
Anh yên tâm là nhà tôi mua hai giàn từ ngày cúng ông Táo về trời rồi. Tối nay đốt luôn cho máu! - Chú Thắng đáp lại
Cô Thu vui vẻ nói với cô Phương:
Sáng mai là mùng một Tết rồi, em với chị cùng nhau đi chùa Long Thiền cầu may đi.
Đồng ý! Có điều chị nhớ sòng phẳng cưa đôi tiền xăng nha - Cô Phương đáp lại nhẹ nhàng
Không khí mâm cơm đầu xuân trở nên vui vẻ và đầm ấm, với những món ăn ngon và những tiếng chuyện trò vui vẻ giữa những người hàng xóm với nhau. Tết là thế, nó là mùa đoàn tụ, là nơi những con người quây quần bên mâm cơm gia đình sau một năm công tác đã qua. Dù thành công hay thất bại trong năm qua, thì trong không khí gần gũi của mùa xuân mới, quê hương và cội nguồn vẫn bình dị đón chào những người con trở về.
Xem Olympia trước giao thừa
Ngày 28 tháng 1 năm 2025, lúc 23h55p
Trong căn phòng ngủ đầy sắc xanh của Vương Khánh, cậu nam sinh cùng Đoan Ngọc vẫn tập trung xem lại trận đấu quý 1 của Đường lên đỉnh Olympia năm thứ 25 trên Youtube trước khi đón pháo hoa giao thừa. Đây là một trong những trận đấu hiếm hoi mà cả hai học trò nhà lính không thể xem trực tiếp đúng giờ được trên truyền hình.
Trận đấu đang bước vào giai đoạn quyết định khi chỉ còn một câu hỏi 30 điểm cuối cùng trong lượt thi về đích của Mạnh Dũng - một nam sinh đến từ trường THPT Quảng Oai, Hà Nội. Lúc này, Minh Triết (Trường Phổ thông năng khiếu, Đại học quốc gia TPHCM) đang dẫn đầu với số điểm là 155. Thế nhưng Duy Khoa (Trường THPT chuyên Quốc học Huế) và Việt Hoàng (THPT Sông Công, Thái Nguyên) vẫn đang bám rất sát phía sau, và một cuộc lật đổ ngoạn mục có thể xảy ra bất cứ lúc nào chỉ trong vài phút ngắn ngủi tiếp theo.
“130, 155, 140 và một câu hỏi duy nhất. Cầu truyền hình trực tiếp chỉ cách cả ba nam sinh đúng một cú bấm chuông. Mọi thứ lúc này giống như hai ông cao bồi chĩa súng vào nhau, nơi thắng thua chỉ cách nhau đúng một cú bóp cò” Vương Khánh và Đoan Ngọc vừa thầm nghĩ, vừa nhìn chằm chằm vào màn hình laptop trên bàn học.
Câu hỏi cuối cùng của trận thi đấu cũng đã được hiện ra:
“Số XIX (19) được tạo thành từ hai chữ số La Mã cơ bản khác nhau, đồng thời khi đọc các kí tự của nó theo thứ tự từ trái qua phải hay từ phải qua trái thì giá trị của nó đều không đổi. Có hai số La Mã khác cũng thỏa mãn hai đặc điểm này. Đó là các số nào, và giá trị của chúng bằng bao nhiêu?”
Tiếng nhạc 20 giây đếm ngược căng thẳng vừa mới vang lên, thì Vương Khánh liền dừng video trên laptop mà nói với Ngọc:
Cậu còn nhớ các ký hiệu cơ bản số La Mã chứ?
Chắc chắn rồi. Các ký hiệu của số La Mã gồm I là 1, V là 5, X là 10, L là 50, C là 100, D là 500 và M là 1000 - Ngọc đáp lại đầy tự tin
Và điều quan trọng là trừ 3 ký tự V, L và D chỉ được lặp lại 1 lần, các ký tự khác chỉ được lặp lại tối đa ba lần liên tiếp. Còn nữa, I chỉ đứng trước V hoặc X, X chỉ có thể đứng trước L hoặc C và C chỉ có thể đứng trước D hoặc M. - Cậu nam sinh tiếp lời
Vậy nên chỉ có hai con số thỏa mãn yêu cầu đề bài đó là CXC và MCM, tương ứng với giá trị 190 và 1900 mà thôi - Ngọc vui vẻ nói với ánh mắt lém lỉnh nhìn về phía người bạn tri kỷ của cô
Khánh liền gật đầu đồng tình và tiếp tục video trận đấu trên máy tính của cậu. Trên màn hình lúc này, trong khi Mạnh Dũng đang lúng túng khi bấm Casio dưới áp lực sân khấu, thì ba nam sinh còn lại trên bục thi đấu đều cúi người xuống bục thì đấu mà hì hục tính toán trên giấy. Khi đồng hồ chỉ còn 12 giây, anh nam sinh tới từ Hà Nội ấp úng trả lời:
Câu trả lời của em là DCD và LXL, và giá trị của chúng là …
Thời gian 20 giây trả lời câu hỏi đã trôi qua, anh Mạnh Dũng quay đầu rồi cúi người xuống trong bất lực vì không kịp trả lời. Lúc này, MC Khánh Vy từ từ mà hô to:
Xin mời các bạn thí sinh còn lại!
Tiếng chuông của Duy Khoa vang lên vọng khắp trường quay S14, và liền sau đó, một tiếng hô cổ vũ vang lên ở góc khán đài mà những học sinh đến từ trường Quốc học Huế đang ngồi. Ngay sau khi MC Ngọc Huy mời cậu nam sinh tới từ đất cố đô trả lời. Duy Khoa liền đáp lại một cách đầy dứt khoát với cả hai người dẫn chương trình:
Đáp án của em là CXC - giá trị của hắn là 190 và MCM - giá trị của hắn là 1900.
Chưa kịp đợi MC công bố kết quả, Khánh liền dừng video trận đấu trên Youtube và nói với Ngọc một cách hơi tếu táo:
Lại thêm một cầu truyền hình nữa cho đất Huế. Việt Hoàng và Minh Triết đi luôn rồi.
Công nhận mấy thí sinh bên trường Quốc học Huế quá khét. Năm ngoái anh Võ Quang Phú Đức vô địch Olympia năm thứ 24 cũng tới từ trường này mà ra cả. - Ngọc phản hồi nhẹ nhàng
Bây giờ Quốc học Huế 8 cầu 3 quế luôn rồi. Nếu ta coi Olympia là cúp C1 châu Âu, thì trường Quốc học là mấy con kền kền trắng Real Madrid đấy. Nên nếu sau này chúng ta thi Olympia mà gặp mấy đối thủ từ trường này, thì phải xác định rõ là đánh bại chúng ngay từ đầu, vì mấy anh chị bên Huế càng vô sâu đánh càng hay. - Khánh nói trầm tĩnh nhưng đầy sự dứt khoát.
Ngọc nhìn thấy ánh mắt đầy chí khí của Khánh bên bàn học của cậu mà trầm ngâm nghĩ ngợi, trước khi cô cùng với cậu nam sinh nhà lính cùng nhau ngắm pháo hoa trên sân thượng trong thời khắc chuyển mình sang năm mới. Rõ ràng nàng và người bạn thân yêu đều có chung một ước mơ, đó là được một lần đứng trên trường quay S14 và chiến đấu với những anh tài khắp ba miền đất nước. Điểm bắt đầu “giấc mơ Olympia” không nằm ở đâu quá xa xôi, mà nó nằm ngay trong những lần theo dõi những trận chiến nảy lửa của các anh chị học sinh trên VTV3.
Pháo hoa chào xuân mới
Ngày 29 tháng 1 năm 2025, lúc 00h10p
Trên cây cầu Hóa An bắc ngang qua sông Đồng Nai, những ống pháo hoa cuối cùng đang được các chú bộ đội lần lượt khai hỏa một cách điêu luyện trên bàn điều khiển, giống như những người nhạc công đang trình diễn một bản giao hưởng vậy. Những bông pháo hoa đủ loại màu sắc đang thắp sáng màn đêm tăm tối trên cây cầu. Từ màu đỏ, màu vàng truyền thống của những phát bắn đầu tiên đến những màu sắc xanh như xanh lơ, xanh lam, tím và thậm chí là màu trắng, tất cả đều đang bung lụa và tô điểm cho màn đêm tăm tối để bắt đầu cho một năm mới bình an. Phía dưới chân cầu, những người dân khắp nơi,không phân biệt gái trai, già trẻ đang ùn ùn đổ về đoạn đường Nguyễn Ái Quốc gần đó để ngắm nhìn những tràng pháo đêm giao thừa, khiến cho những chú cảnh sát giao thông và dân quân tự vệ phải túc trực liên tục trong suốt thời gian bắn pháo hoa để tránh thảm họa giẫm đạp ngay thời khắc chào mùa xuân mới.
Cách cây cầu Hóa An hơn 8 cây số, tại xóm nhà lính gần sân bay Biên Hỏa, Khánh cùng với Ngọc đang cùng nhau ngắm nhìn pháo hoa tung bay trên bầu trời trên sân thượng căn nhà hai tầng của gia đình cậu. Trong khoảnh khắc thiêng liêng và đẹp đẽ của đêm giao thừa, người nữ sinh hỏi nhẹ nhàng cậu nam sinh cùng xóm:
Mà này, năm mới cậu có ước mơ gì không nhỉ?
Vương Khánh gãi đầu, lúng túng vì không biết trả lời với người bạn nữ tri kỷ ra sao. Bởi vì với một học sinh chăm chỉ và xuất sắc trong tài trí như cậu, việc đạt thành tích tốp đầu trên trường không phải là một điều gì đó quá khó khăn. Còn ước mơ chinh phục Olympia của cả anh lẫn người bạn cùng xóm còn cách trường quay S14 một khoảng cách rất xa. Cậu vẫn nhìn chằm chằm vào bầu trời đêm, nơi những tiếng pháo hoa nổ rộn ràng khắp bầu trời mà nói thầm:
Từ ngày dịch bệnh Covid 19 đi qua tới giờ, không một năm nào mà trên thế giới không có những sự kiện thảm khốc. Chiến tranh, động đất, thảm sát và những thảm họa nhân đạo xảy ra liên tục ở đâu đó trên trái đất này. Đất nước mình năm qua cũng chịu nhiều thương đau, khi những cơn bão ùn ùn kéo đến, khiến bao nhiêu người dân phải chịu nhiều tổn thất nặng nề. Không biết bao nhiêu học sinh tầm lứa tuổi chúng ta,thậm chí nhỏ hơn lại không may trở thành những kẻ mồ côi và phải vừa đi học vừa phải khắc phục lại mọi thứ.
Ngọc nghe thấy vậy, liền cảm thấy bồi hồi trong lòng. Cô hiểu rằng nàng cùng với người bạn cùng xóm vẫn đang rất may mắn so với rất nhiều người, khi vẫn đang có cuộc sống bình yên cùng với gia đình, bạn bè và những người thân. Dù vậy, người nữ sinh đáp lại những lời trầm tư của Khánh bằng một thái độ lạc quan:
Nhìn những thảm họa đi qua, mình mới thấy tinh thần đoàn kết, đùm bọc của những con người Việt Nam nó cao độ đến mức nào. Từ những chuyến xe cứu trợ thực phẩm, đến biết bao nhiêu anh công an, bộ đội và dân quân đang vùng mình nơi bão lũ để cứu những người dân và khắc phục hậu quả thiên tai. Từ sự đóng góp của các doanh nghiệp lớn nhỏ, cho đến những món quà nhỏ bé từ người dân khắp nơi, tất cả đều tạo nên một sức mạnh cộng đồng to lớn, đủ để giúp đỡ và vực dậy những vùng đất bị tàn phá.
Hai người bạn nhìn nhau và chia sẻ chung một suy nghĩ cao thượng. Họ hiểu rằng, việc học hành và nỗ lực hết mình lúc này không chỉ phục vụ cho những ước mơ của bản thân họ, mà còn để phục vụ đất nước và xã hội sau này. Cả hai cô cậu đều nhìn lên bầu trời, tiếp tục ngắm nhìn những phút cuối cùng của bữa tiệc pháo hoa chào năm Ất Tỵ trong niềm vui đầu năm và sự xúc động trong mỗi con người về một năm đã qua.
Bữa tiệc pháo hoa kết thúc bằng hình ảnh ngôi sao vàng bùng nổ trên bầu trời đêm khuya. Nhìn thấy bông pháo hoa hình ánh sao vàng phát sáng trên bầu trời, Đoan Ngọc thầm nhớ lại lá cờ đỏ sao vàng mà mỗi chiều thứ hai đầu tuần, cô lại nhìn thấy nó tung bay trên cột cờ ở sân trường Tân An. Đó cũng chính là lá cờ mà ở khắp xóm nhà lính, mọi hộ gia đình đều treo trước nhà trong những ngày Tết như một niềm tự hào lớn lao. Cô nhẹ nhàng đặt tay trên ngực trái và hát một cách hào hùng:
Đoàn quân Việt Nam đi, chung lòng cứu quốc
Bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa
Lập tức, Vương Khánh cũng làm điều tương tự và cùng Ngọc hát tiếp lời ca bất tử bằng cả trái tim của tuổi trẻ:
Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước
Súng ngoài xa chen khúc quân hành ca
Đường vinh quang xây xác quân thù
Thắng gian lao cùng nhau lập chiến khu
Vì nhân dân chiến đấu không ngừng
Tiến mau ra sa trường
Tiến lên, cùng tiến lên
Nước non Việt Nam ta, vững bền.
Bình luận
Chưa có bình luận