Chương 13: Em thích chị, làm chị dâu em nhé!



Chương 13: Em thích chị, làm chị dâu em nhé!

Nam Phong về nhà trong bộ dạng ướt như chuột lột nhưng khuôn mặt thì ngập tràn niềm vui. Vào nhà, anh rót cốc nước ấm uống vừa suy nghĩ: “Không ngờ cô ấy lại vui tính còn tốt bụng nữa, sao mỗi lần gặp cô ấy mình không còn là mình nữa nhỉ. Không lẽ là mình thích cô ấy rồi sao? Không, không, không, không thể nào.” Nam Phong cứ cố trấn an chính mình nhưng thực chất thì, mỗi lần trấn an là mỗi lần Mộc Mộc đang tiến một bước vào trái tim anh.

*****

Sáng hôm sau, vẫn như mọi ngày, hai chị em đang ăn sáng cùng nhau thì chuông điện thoại của Mộc Mộc reo lên, liếc mắt nhìn thấy Nam Phong gọi. Cô hốt hoảng nhìn Tiểu Long: “Chệt chệt, Tiểu Long ơi, anh Nam Phong gọi, mới sáng sớm gọi chị có gì đây ta? Em nghe giùm chị được không?”

“Thôi, chị nghe đi, nếu anh ấy muốn gọi em thì đã gọi vào số em, đừng có gấp cứ bình tĩnh nghe.”

Cô hồi hộp nhấc máy: “A lô.”

“Anh đang ở dưới đường trước trọ em, anh đến chở Tiểu Long đi gặp đối tác, sẵn tiện trả áo sơ mi cho em luôn.”

Cô trợn mắt nhìn Tiểu Long: “Nam Phong đang ở trước nhà, nói em xuống đi gặp đối tác cùng anh ấy kìa. Sẵn em xuống cầm áo sơ mi luôn nha.”

“Vậy chị không xuống hay sao?”

“Không, không xuống đâu.”

“Vậy thôi, em đi đây.”

Thấy Tiểu Long bước ra cổng nhà trọ, ánh mắt Nam Phong cứ ngóng ngóng phía sau lưng, Tiểu Long nhận ra nên cũng nói luôn: “Chị em không xuống, nói anh đưa áo cho em luôn. Mà mình đi gặp đối tác nào vậy anh, sao em không nghe nói gì?”

“Ờ thì, đối tác muốn đầu tư game của ta, đối tác nhỏ thôi.”

Mộc Mộc trên nhà lén nhìn xuống dưới xem Nam Phong đã đi chưa, vừa muốn gặp nhưng lại không muốn phá vỡ lời hứa của mình.

Sau khi thấy Nam Phong rời đi cô cũng đi làm, vừa ra khỏi cửa thì tiếng tin nhắn của Gia Phong: “Chị ơi, chiều em đi mua quà cho bạn nhưng không biết chọn quà như nào. Em nghĩ đi nghĩ lại chỉ có mình chị thôi. Chị cũng là con gái nên chắc là hiểu hơn em.”

Mặc dù đến giờ đi làm nhưng cô vẫn cố nhắn lại cho Gia Phong: “Chị không rành lắm mấy việc chọn quà.”

“Không sao, chỉ cần chị nói suy nghĩ của chị là được rồi, xin chị mà.”

Cô suy nghĩ chút rồi nhắn lại: “Thôi được rồi, em khẩn thiết vậy chị đây cũng không nỡ từ chối?”

“Vậy, năm giờ chiều em qua đón chị đi ăn, rồi mình đi chọn quà luôn nhé?”

“Ừ, vậy cũng được.” Nhắn xong cô tranh thủ lao xe đến công ty.

*****

Sau một ngày làm việc mệt mỏi, cuối cùng cũng đến chiều, cô ra cổng lúc năm giờ đã thấy Gia Phong đứng đợi. Cô bước nhanh lại chỗ Gia Phong: “Xe em đâu? Em đi bộ đến đây à?”

“Em đi xe ôm đến, biết chị có xe nên em đến đi chung. Không lẽ hai người đi hai xe, thế thì không an toàn lắm. Nào, đưa xe đây em chở, chị thích ăn gì?”

“Chị thích ăn bún.”

“Vậy được, em chở chị đến quán bún này cực ngon luôn.”

“Em đi chậm thôi đó, đừng có phóng nhanh vượt ẩu.”

“Chị cứ tin em, em là tay lái lụa mà.”

“Chậm thôi, chậm thôi.” Cô tỏ ra lo sợ nhưng thực chất cô là một tay nghiện tốc độ.

“Chị yên tâm, cứ tin vào tay lái của em, trên con đường quái xế, em chưa lần thất bại.”

Vèo phát đã đến quán bún, cô vừa mở mũ bảo hiểm vừa nhìn Gia Phong: “Chạy nhanh quá vậy, nhưng chị thấy cũng thích.”

Gia Phong cười phá lên: “Thì ra chị cũng là một quái xế, em thích chị rồi đấy, chị dâu.”

“Đừng đùa nữa, ăn nhanh rồi đi chọn đồ còn về nữa chớ tối.”

Cả hai bước vào quán bún, không gian quán cũng khá rộng rãi, khách cũng không nhiều lắm. Hai người chọn một bàn gần cửa sổ, Gia Phong đưa cánh tay lên: “Chủ quán cho tôi hai tô bún đặc biệt.”

Chỉ năm phút sau là có ngay hai tô bún, Mộc Mộc thấy quán phục vụ khá nhanh nên cho lời khen: “Công nhận quán nhanh như chớp nhỉ Gia Phong.”

Gia Phong cười híp mắt: “Quán em chọn mà.”

Cô gắp đũa bún đầu tiên: “Ngon thật, quả nhiên như lời em nói.”

“Ngon ăn nhiều vào chị. À chị này, em hỏi này hơi tế nhị được không?”

“Em cứ hỏi tự nhiên.”

“Chị thích anh Nam Phong phải không? Anh ấy từ chối chị rồi chị còn thích nữa không?”

Cô suy nghĩ một tí: “Còn, chị còn thích, thích một người đâu phải nói quên là quên ngay được.”

“Chị rất thẳng, em rất thích, em sẽ ủng hộ chị đến cùng.”

Cô không biết nói gì chỉ biết cười trừ. Gia Phong được nước hỏi tới: “Vậy chị thích anh em ở điểm nào?”

“Không có điểm nào cả, thích thì đơn giản là thích thôi. Đó về mặc cảm xúc nên chị cũng không lý giải được.”

Gia Phong gật gù: “Em thích câu trả lời này rồi, càng thích chị hơn.”

“Ăn nhanh lên rồi đi nè.”

“Chị cũng có chút hung dữ đó chứ nhỉ, nhưng mà em thích, như vậy rất hợp với anh em, phải như vậy mới thu phục được anh ấy.”

Cô ăn xong trước nên ngồi uống nước đợi Gia Phong. Cũng không nói thêm chuyện gì.

Gia Phong ăn xong thì hai người cùng đi đến cửa hàng thời trang, đang đi thì cô hỏi: “Em mua quà cho bạn gái em hay sao?”

“Không đâu chị, em làm gì có bạn gái, em vẫn còn lo cho tương lai. Em mua tặng mẹ nhân dịp sinh nhật.”

Cô ngạc nhiên nhìn Gia Phong rồi cũng không ngại khen ngợi em ấy: “Em thật là người con có hiếu.”

Vào trong cửa hàng, hai người đi dạo một vòng quanh, đến gian hàng khăn. Cô hướng mắt về chiếc khăn choàng màu tím hoa cà, cô cầm đưa lên trước mặt Gia Phong: “Mình chọn khăn choàng được không? Khăn choàng mẹ em có thể kết hợp với các loại đầm sẽ rất đẹp đó. Màu tím hoa cà này đi, họa tiết hoa văn đơn giản, màu tím nhạt mang lại cảm giác bình yên, nhẹ nhàng, chị nghĩ là hợp với mẹ em. Em thấy được không?”

Gia Phong thái độ vui vẻ, hào hứng: “Hoàn hảo luôn, đúng ý em luôn á chị dâu, chị dâu.”

“Thôi được rồi, đừng có gọi lung tung. Xong chúng ta về thôi, tối chị còn có việc.”

“Vậy chúng ta đi, em sẽ đưa chị về.”

“Không cần đâu, chúng ta đi đến đoạn không cùng đường thì em đón xe về còn chị tự đi xe về.”

“Vậy sao được, chị đã dành thời gian cho em vậy nên nghĩa vụ của em phải đưa chị về.”

“Thôi được rồi, nếu em quả quyết như vậy thì cảm ơn em.”

Thế là Gia Phong đèo Mộc Mộc về, trên đường về cô chỉ im lặng, không nói gì cũng không có tâm trạng đùa giỡn. Gia Phong thấy không khí khá im lặng nên hỏi vu vơ: “Chị nè, mẫu bạn trai của chị là gì vậy?”

“Là anh em đó, hiện tại là thế, sau này, nếu có ngày không thích anh em nữa thì chị chưa biết.”

“Em thật thích tính thẳng thắn, quyết đoán của chị đó chị dâu, chị dâu, chị dâu, chị dâu.”

“Lại gọi lung tung nữa rồi. Kệ em luôn, chị không nói nữa.”

“Vậy là chị đồng ý để e gọi như vậy rồi nhé.”

“Tùy em.”

Cuối cùng cũng đến trước nhà, đứng đợi tầm năm phút thì xe đến, Gia Phong nói lời tạm biệt rồi rời đi. Cô nhìn theo vẫy vẫy tay rồi quay vào nhà.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout