Sau những giây phút chia tay đầy lưu luyến, cánh cổng đá nặng nề của Học Viện Tinh Võ từ từ đóng lại, chính thức ngăn cách các tân đệ tử với thế giới bên ngoài. Một hành trình mới, một cuộc sống hoàn toàn khác biệt, đã thực sự bắt đầu.
Không khí bên trong ngoại viện vô cùng trật tự và có quy củ. Dưới sự hướng dẫn của các đệ tử tiền bối kỳ trước, hơn một ngàn tân đệ tử lần lượt hoàn tất các thủ tục đăng ký thông tin cuối cùng, nhận đồng phục và được cấp phát lệnh bài thân phận.
Vân Nam cầm trên tay tấm lệnh bài của mình. Nó được làm từ một loại ngọc bích màu xanh thẫm, mát lạnh, cầm vào rất chắc tay. Mặt trước của lệnh bài, được khắc bằng những đường nét tinh xảo, là tên của cậu – "Hắc Vân Nam", cùng với huy hiệu ngôi sao năm cánh của học viện. Mặt sau, là một dòng chữ đầy vinh dự: "Đệ tử Ngoại môn - Đệ nhị Tân Thiên Kiêu".
Nhìn dòng chữ này, Vân Nam không khỏi mỉm cười hài lòng. Đây không chỉ là một danh hiệu, mà còn là sự công nhận cho tất cả những nỗ lực và hiểm nguy mà hắn và các đồng đội đã trải qua. Nó là một khởi đầu hoàn hảo cho hành trình của cậu tại nơi này.
Sau khi hoàn tất thủ tục, các đệ tử được dẫn về khu vực Ngoại môn. Khu ngoại viện vô cùng rộng lớn, được chia thành nhiều khu vực khác nhau. Những đệ tử bình thường sẽ ở trong các khu tập thể, trong khi những người có thành tích cao hơn sẽ được hưởng đãi ngộ tốt hơn.
Đặc biệt, khu vực dành cho Tân Thập Đại Thiên Kiêu là một tiểu viện riêng biệt, yên tĩnh và thanh lịch, nằm ở một góc của ngoại viện nơi có linh khí dồi dào nhất. Một vị sư huynh giải thích: "Tân Thập Đại Thiên Kiêu của kỳ trước đều đã thành công tiến vào Nội Môn, thậm chí có người đã trở thành Đệ tử Hạch tâm. Nơi này được dành riêng để bồi dưỡng những mầm non ưu tú nhất, mong các vị sư đệ, sư muội hãy nỗ lực tu luyện, đừng phụ sự kỳ vọng của học viện."
Vân Nam nhận ra, người mà vị sư huynh này đang nhắc đến, chắc chắn có cả tỷ tỷ Hắc Vân Thanh của mình.
Sau khi được dẫn đến trước gian phòng của mình, Vân Nam lần lượt tạm biệt Chu Tiểu Linh và hai tỷ muội Đường gia, hẹn gặp lại vào sáng mai. Hắn đứng trước cửa phòng, trên đó có treo một tấm biển hiệu bằng gỗ, khắc ba chữ "Hắc Vân Nam". Hắn khẽ đẩy cửa, nhưng lại phát hiện ra cửa không hề nhúc nhích.
Hắn chợt hiểu ra. Đây không phải là một cánh cửa bình thường, mà là một cơ quan bảo vệ, được kết nối với lệnh bài thân phận. Muốn vào được, chủ nhân của căn phòng phải truyền một luồng nguyên lực của chính mình vào cửa để xác nhận lần đầu tiên. Vân Nam mỉm cười, hắn đặt tay lên cửa, một luồng Hắc Ám Chi Lực thuần khiết từ từ truyền vào. Cánh cửa im lặng hấp thụ luồng nguyên lực, rồi phát ra một tiếng "cạch" nhẹ và từ từ mở ra.
Khi bước vào trong, Vân Nam không khỏi choáng ngợp. Không gian bên trong rộng rãi và được bài trí vô cùng tinh tế, vượt xa cả gian phòng thượng hạng mà cậu được ở để trị thương trước trận Chung kết. Sàn nhà được lát bằng một loại gỗ ấm, tỏa ra mùi hương dịu nhẹ. Giữa phòng là một chiếc giường lớn, bên cạnh là một chiếc bàn đọc sách được làm từ bạch ngọc. Đặc biệt nhất, ở trung tâm căn phòng, có một "Tụ Linh Trận" nhỏ, được khắc họa bằng những đường văn phức tạp, không ngừng hấp thụ và ngưng tụ nguyên khí đất trời, khiến cho nồng độ nguyên khí trong phòng cao hơn bên ngoài gấp vài lần.
Trên chiếc bàn bạch ngọc, có đặt sẵn một bộ đồng phục màu đen của đệ tử Ngoại Môn và một quyển sách bìa da dày. Vân Nam tiến lại gần, cầm quyển sách lên, trên đó có ghi bốn chữ lớn: "Nội Quy & Nhập Môn".
Hắn ngồi xuống ghế, lật mở từng trang sách. Bên trong, là những quy định nghiêm ngặt của Học Viện Tinh Võ, được viết bằng một thứ ngôn ngữ trang trọng và đầy uy lực.
"Quy định thứ nhất: Tuyệt đối cấm các hành vi tàn sát, gây thương tích nặng vĩnh viễn cho đồng môn. Mọi mâu thuẫn cá nhân phải được giải quyết công khai tại Diễn Võ Trường, dưới sự giám sát của Đạo Sư hoặc Chấp Pháp Sư."
Vân Nam gật gù. "Quy định này rất hợp lý, tránh được những cuộc thanh trừng và ám sát ngầm."
"Quy định thứ hai: Mọi hoạt động ra vào học viện đều phải có giấy thông hành được cấp bởi Hành Sự Điện. Kẻ nào tự ý rời khỏi hoặc xâm nhập học viện, sẽ bị phế bỏ tu vi và trục xuất vĩnh viễn."
"Quy định thứ ba: Học viện là nơi đào thải những kẻ yếu đuối. Trong vòng một năm, đệ tử Ngoại Môn phải đột phá ít nhất một tiểu cảnh giới. Những ai không đạt yêu cầu, trừ những trường hợp đặc biệt như bị trọng thương hoặc bế quan, sẽ bị khai trừ khỏi học viện."
Vân Nam đọc đến đây, trong lòng không khỏi cảm khái. "Thật khắc nghiệt. Nhưng chỉ có sự khắc nghiệt này mới có thể tôi luyện ra những cường giả thực thụ."
Quyển sách còn liệt kê rất nhiều quy định khác, từ việc cấm thành lập các phe phái gây rối loạn, đến việc phải hoàn thành số lượng nhiệm vụ tối thiểu mỗi tháng.
Sau khi đọc xong phần nội quy, Vân Nam lật sang phần tiếp theo: "Tuần Lễ Nhập Môn".
Bên trong có ghi rõ lịch trình cho bảy ngày đầu tiên.
"Ngày Thứ Nhất: Khai Môn Lập Trí."
- Địa điểm: Tàng Thư Các - Tầng một.
- Nội dung: Toàn thể tân đệ tử bắt buộc phải tham gia. Các Đạo Sư sẽ giảng giải chi tiết về lịch sử của Đại Lục Huyền Nguyên, hệ thống các Đế Quốc, các thế lực lớn, và những bí mật cổ xưa. Mục đích là để các đệ tử có một cái nhìn toàn cảnh về thế giới mà mình đang sống, xác định rõ mục tiêu và con đường tu luyện của bản thân.
Vân Nam đọc đến đây, ánh mắt lóe lên một tia hứng thú. Đây chính là cơ hội để cậu có thể tìm hiểu thêm những thông tin mà mình đang cần.
Lịch trình những ngày tiếp theo cũng được liệt kê rõ ràng, mỗi ngày sẽ là một buổi tham quan và giới thiệu chi tiết về một phòng ban chức năng:
- Ngày thứ hai: Vũ Kỹ Điện.
- Ngày thứ ba: Luyện Đan Đường.
- Ngày thứ tư: Luyện Khí Đường.
- Ngày thứ năm: Hành Sự Điện.
- Ngày thứ sáu: Chấp Pháp Điện.
- Ngày thứ bảy: Tổng kết và chính thức bắt đầu tu luyện.
Gấp quyển sách lại, Vân Nam tựa lưng vào ghế, trong lòng dâng lên một cảm giác phức tạp. Hắn vừa cảm thấy choáng ngợp trước sự vĩ đại và quy củ của Học Viện Tinh Võ, vừa cảm nhận được một áp lực vô hình. Nơi đây, không còn là Thành U Minh nhỏ bé nơi gia tộc có thể che chở cho hắn. Mỗi một bước đi, mỗi một quyết định, đều phải dựa vào chính bản thân mình.
Hắn lại lật giở phần nội quy, đọc kỹ lại một lần nữa.
"Điểm cống hiến... có thể dùng để đổi lấy tài nguyên tu luyện, công pháp, vũ khí, thậm chí là sự chỉ điểm của các Đạo Sư..." Vân Nam lẩm bẩm. "Xem ra, đây chính là thứ quan trọng nhất để sinh tồn và phát triển ở nơi này."
Hắn hiểu rằng, với thân phận là Tân Thiên Kiêu, hắn có thể sẽ nhận được một số đãi ngộ ban đầu. Nhưng để có thể vượt qua những người khác, để có thể tiếp cận những bí mật sâu hơn, hắn buộc phải không ngừng nỗ lực, tích lũy điểm cống hiến thông qua các nhiệm vụ.
"Tuần Lễ Nhập Môn..." Hắn nhìn lại lịch trình. "Đây là cơ hội tốt để tìm hiểu kỹ hơn về học viện, và cũng là để xác định con đường mà mình sẽ đi. Luyện đan, luyện khí, hay tập trung vào thực chiến tại Vũ Kỹ Điện?"
Trong đầu hắn, hình ảnh ngọn Dạ Hỏa đen tuyền bí ẩn lại hiện lên. "Ta có Dạ Hỏa, một loại Dược Hỏa cực kỳ mạnh mẽ. Nếu không tận dụng nó để trở thành Luyện Đan Sư thì quả thực quá lãng phí. Đan dược không chỉ giúp ích cho việc tu luyện của bản thân và đồng đội, mà còn là một cách kiếm điểm cống hiến cực kỳ hiệu quả."
Nghĩ đến đây, hắn đã có quyết định của riêng mình.
Vân Nam quay trở lại bàn đọc sách. Hắn không vội tu luyện, mà lấy ra giấy bút, bắt đầu viết một lá thư. Đây là lá thư hắn gửi cho tỷ tỷ Hắc Vân Thanh. Hắn muốn báo cho tỷ ấy biết mình đã an toàn nhập học, và cũng muốn hỏi thăm một vài kinh nghiệm của một người đi trước.
Viết xong thư, hắn lại lấy ra một Truyền Âm Phù khác, truyền một dòng ý niệm ngắn gọn vào trong đó, gửi về cho phụ thân Hắc Kình, báo rằng mình mọi việc đều ổn, để ông có thể yên tâm.
Làm xong tất cả mọi việc, Vân Nam mới thực sự cảm thấy bình tĩnh lại. Hắn ngồi xếp bằng trên Tụ Linh Trận, nhắm mắt lại, nhưng không vội hấp thụ nguyên khí. Thay vào đó, hắn chìm vào tâm thức, quan sát hai Ảnh Vệ của mình.
Huyết Ảnh Ma Nhện vẫn đang lẩn khuất trong bóng tối, im lặng và chết chóc. Ảo Mị Vĩ Hồ thì đã hồi phục được phần nào sau trận chiến, nó lười biếng cuộn mình, đôi mắt tím u ám khẽ chớp.
Gạt đi những suy nghĩ, hắn bắt đầu tập trung, hấp thụ luồng nguyên khí tinh thuần đang không ngừng tuôn vào cơ thể từ Tụ Linh Trận. Một đêm dài, và một hành trình mới, đang chờ đợi hắn ở phía trước.
(Kết thúc chương 62)
Bình luận
Chưa có bình luận