Nội dung của truyện hoàn toàn là giả tưởng, không có thật
Trong quá trình Phạm Quý Hải luyện kiếm, những chiêu kiếm xuất hiện trong phần kí ức xa lạ kia, cậu ta chỉ cần đánh ra một lần, là đã có thể đánh liên tục rất mượt mà không hề chắc trở chút nào. Tập luyện cho tới lúc bản thân thấm mệt thì cậu ta mới chịu dừng lại.
Phạm Quý Hải quyết định nghỉ ngơi để bổ sung dinh dưỡng rồi mới tập luyện tiếp. Trước khi bắt đầu tập luyện, Phạm Quý Hải đã sai bảo người hầu gái của mình, đi tới phòng bếp chuẩn bị sẵn một số loại thực phẩm mang tới đây, tất cả đều là những thức ăn giúp bổ sung đầy đủ dinh dưỡng cho việc tập luyện cường độ cao.
Thời điểm Phạm Quý Hải mở mắt ra, cậu ta đã nhìn thấy một ông già tuổi cũng hơn sáu mươi, ông lão đang đứng ngay cạnh người hầu gái của cậu ta, phía sau ông lão còn một thiếu niên khoảng mười ba, mười bốn tuổi, đứng sau một bước đang ôm theo một cái rương gỗ nhỏ, Phạm Quý Hải đang nghĩ xem đây là ai, thì ông lão đã lên tiếng trước.
- Hải công tử, cậu mới tỉnh dậy sau khi bị thương, vết thương do gặp phải chấn động mạnh, cơ thể của cậu không nên vận động mạnh như vậy, nó không tốt cho cơ thể đâu. Mời công tử trở về phòng để lão đây bắt mạch kiểm tra thân thể cho cậu.
Nghe xong lời của ông lão này nói, Phạm Quý Hải mới nhớ ra đấy chính là ông thầy thuốc thường được người trong phủ mời tới để xem bệnh. Nhiều năm trước lúc cậu ta bị cảm lạnh, cũng đã được ông thầy thuốc này kê đơn thuốc điều trị. Hôm qua cậu ta bị thương, có thể cũng là do ông thầy thuốc này tới xem bệnh, lúc này tới là để kiểm tra lại tình trạng bệnh.
Phạm Quý Hải cũng vừa hay có một suy nghĩ đang cần tìm một thầy thuốc để xác nhận, nên cậu ta liền bảo người hầu gái nhanh chuẩn bị nước trà tới phòng cậu ta.
- Tiểu Hồng, mau đi pha trà ngon mang tới phòng của ta!
- Dạ, tiểu nhân đi ngay.
- Mời thầy thuốc, hình như ngài là Mạnh thầy thuốc của cửa hàng dược Y Mạnh.
- Đúng là lão, Hải công tử cũng đã nghe tới lão đây hay sao? Thật vinh hạnh cho lão đây.
- Không, Không... Cái gì mà vinh hạnh chứ, cháu được ngài đích thân tới thăm bệnh mới là sự vinh hạnh của cháu.
- Công tử khách sáo quá.
Ba người vừa đi vừa nói chuyện cho tới phòng của Phạm Quý Hải mới ngừng.
- Mời thầy thuốc Mạnh.
Trở lại căn phòng nghỉ ngơi của Phạm Quý Hải, thầy thuốc Mạnh bắt tay luôn vào công việc của mình, ông để cho Phạm Quý Hải nằm lên giường để bắt mạch xem bệnh.
- Hải công tử, cậu có thấy khó chịu ở nơi nào trên cơ thể hay không? Đặc biệt ở vùng ngực đấy.
- Có hơi khó chịu ở đây.
Phạm Quý Hải liền lấy tay chỉ vào mấy điểm trên ngực mình, là những chỗ va chạm đang bầm tím.
- Để lão xem, phiền công tử cởi áo để lão kiểm tra được chứ?
- Không có vấn đề gì.
Phạm Quý Hải ngồi dậy, đang muốn cởi áo thì người hầu gái đứng gần đó vội vàng tiến tới phụ giúp.
- Vết bầm tím khá sâu, vết máu bầm đã giảm một chút so với hôm qua rồi, hôm nay xoa tiếp thuốc bôi giảm tụ máu, và duy trì xoa thuốc ba hôm nữa kèm với uống hai toa thuốc bỏ dưỡng là khỏi thôi.
- Tiểu đồng mở rương thuốc của ta lấy cao tán huyết trong đó ra xoa cho Hải công tử.
- Vâng thưa đại nhân.
- Xoa thuốc xong ngươi lấy năm phần thuốc gói lại cho Hải công tử. Hải công tử hãy xoa hai lần một ngày, sáng và tối.
Thuốc cao được xoa vào da, Phạm Quý Hải cảm thấy vùng da đó mát mát, mấy hơi sau thì nó bừng bừng nóng, rất nhanh nơi tụ máu bầm đã có cảm giác thoải mái hơn nhiều.
- Cảm ơn thầy thuốc Mạnh!
- Tiểu Hồng, ngươi đưa vị tiểu đồng này qua phòng bên, lấy một phần thưởng cho cậu ta, rồi mang cất thuốc của ta đi.
Người dưới đã ra ngoài hết chỉ còn hai người tiếp tục ngồi uống trà, qua đi một tuần trà Phạm Quý Hải bắt đầu nói ra ý định của mình với thầy thuốc Mạnh.
- Thầy thuốc Mạnh này, không biết chỗ ông có loại thuốc nào giúp bồi bổ thân thể, dành cho người tập luyện cường độ cao hay không vậy?
Phạm Quý Hải từ lúc suy nghĩ rành mạch từng thứ, cậu ta vẫn muốn tu luyện ra được sức mạnh giống như ở trong phần kí ức khác kia, nhưng để bắt đầu từ số không với cái thân thể này thì cần rất nhiều thời gian tu luyện. Đến khi Phạm Quý Hải nhìn thấy thầy thuốc Mạnh, cậu ta đã nhớ ra vài thứ từng được nghe qua hay nhìn thấy từ một cuốn sách nào đó.
Những truyền thuyết nói rằng ở thế giới này có Tiên, và những lời đồn về Tiên, cho là họ có những loại đan dược giúp người ta chỉ trong một đêm có thể trở thành Tiên, nghe có vẻ hoang đường, nhưng đan dược làm cho người ta tăng tiến sức mạnh từng bước chắc chắn có. Từ đó suy ra, ở đời thường này, dù không có đan dược thì cũng phải có những loại thuốc tốt mới đúng.
- Có chứ, chỗ của lão có nhiều loại thuốc giúp bồi bổ cơ thể khỏe mạnh lắm.
- Công tử chỉ cần cho người tới cửa hàng thuốc của ta là mua được, lão có đơn thuốc này rất hiệu quả, thuốc có hai phương pháp dùng, một là đun đặc lấy nước uống, hai là đun loãng hòa với nước ngâm mình trong đó.
Thầy thuốc Mạnh gọi tiểu đồng vào và lấy giấy bút bên trong hòm thuốc ra rồi ghi lại đơn thuốc cho Phạm Quý Hải.
- Vậy thì cảm ơn thầy thuốc Mạnh rồi!
- Không có gì, chuyện nhỏ ấy mà, chỗ ta với ông Nội của cậu có quen biết từ lâu, hơn nữa là hai nhà cũng có làm ăn qua lại khá thân thiết, nếu không chê cậu cứ gọi ta một tiếng ông Mạnh cho ta đỡ thấy xa lạ.
- Vâng, ông Mạnh.
- Ừ. Tốt, tốt... Nếu không có chuyện gì nữa, lão cũng muốn qua bên ông Nội của cháu ngồi một lát đây.
- Vậy, cháu xin tiễn ôg Mạnh một đoạn.
- Được.
Phạm Quý Hải tiễn thầy thuốc Mạnh ra tận cửa khu nhà. Đợi hai người đi khuất qua khu nhà trước rồi cậu ta mới lấy tờ đơn thuốc ra, cậu ta đưa cho một người hộ vệ sai kẻ đó đi mua thuốc.
- Ngươi tới cửa hàng thuốc Y Mạnh, mua cho ta thuốc trên đơn này, mua lấy mười phần.
- Vâng, thưa thiếu gia.
Sắp xếp xog mọi thứ, Phạm Quý Hải đã đi ăn để bổ sung dinh dưỡng và nghỉ ngơi hồi phục, cậu ta muốn tiếp tục tập luyện sử dụng kiếm vào buổi chiều. Ngoài việc tập luyện sử dụng kiếm, Phạm Quý Hải còn phải tập luyện cảm nhận kiếm, muốn dùng kiếm giỏi sẽ cần tiêu tốn thời gian để quen thuộc với kiếm của mình, đây là một phương pháp tập luyện khác mà Phạm Quý Hải đã thấy ở trong phần kí ức khác lạ kia. Thế nhưng hiện nay cậu ta còn chưa có thanh kiếm tốt nào, để giúp cho việc tập luyện cảm nhận kiếm.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Bình luận
Chưa có bình luận