Dawn là quán rượu do Vũ - chị họ của tôi gây dựng nhiều năm trước. Vũ là kiểu thanh niên làm hết sức, chơi hết mình, thường xuyên làm việc thâu đêm mà chơi cũng thâu đêm. Cuối ngày của chị ấy là khi ngẩng đầu nhìn lên, những tia nắng đầu tiên đã hồng lên ở rìa thành phố, mặt trời đã dần ló rạng. Dawn cũng vì thế mà luôn mở cửa cho tới sáng bất kể thời tiết hay lễ tết.
Tôi từng là một trong những giọng hát chính của quán khi còn là sinh viên cho tới khi công việc dần chiếm chỗ trong thời gian biểu. Thay vào đó, tôi trở thành người chủ thứ hai khi chị họ cần giúp đỡ vài năm trước.
- Đến rồi đấy à?
Vũ vừa xuất hiện ở cửa bếp đã phát hiện ra tôi, trên tay chị ấy là một cái thớt gỗ bày khá nhiều đồ ăn đủ màu sắc.
- Ngồi xuống ăn tối cùng mọi người luôn nào.
Tôi nhìn bữa tiệc được bày biện thịnh soạn trên bàn: một khay thịt nguội, hoa quả và đồ ăn nhẹ, đầu bếp Hải thật là có tâm phối hợp với buổi thử cocktail của Eric.
- Sáng nay bên Thắng vừa gọi cho, đợt rượu mới gặp trục trặc nên khả năng sẽ giao muộn ba, bốn ngày. Hàng trong kho còn đủ không anh Tần?
Anh Tần là bartender* lâu năm của chúng tôi. Ít người biết rằng vài năm trước anh ấy đã góp một số vốn để trở thành cổ đông nhỏ của quán. Thế nên mặc dù chúng tôi có một quản lý chung là Hải, nhưng để nói về tình trạng kho và lượng rượu ra vào thì anh Tần vẫn là người hiểu rõ nhất.
- Nếu chậm ba bốn ngày thì vẫn xoay được em ạ. Nhưng sẽ hụt kha khá hàng dự phòng, cuối tuần lại đông. Bên đó có nói lý do gì không?
- Vẫn đang ỡm ờ. Em đang bắt họ trả lời cho rõ, cũng đang nghe ngóng thêm rồi.
Tôi cầm một miếng bánh mì với thịt nguội và cà chua bỏ vào miệng. Đấu trí không chỉ hại não mà còn khiến cho bụng đói cồn cào.
Vũ đăm chiêu một lúc rồi lại hỏi:
- Vậy tăng đơn bên Minh Tài lên, giới thiệu rượu mới Thư mang về nữa. Anh cho em số lượng nhé, lát em gọi cho bên đó. Anh chú ý giúp em chỗ rượu mới, vị nào tiêu thụ tốt thì mình đặt thêm.
Trong đợt công tác vừa rồi, tôi có tận dụng thời gian tiếp xúc một vài nhà cung cấp rượu vang ở châu Âu rồi gửi số lượng nhỏ về cho Vũ. Hàng vừa về trong cuối tuần và mới được kiểm kê, xem ra cũng bù được phần nào cho số hàng thâm hụt. Vũ quay sang nói với tôi:
- May là rượu của cô về kịp cứu nguy một pha trông thấy. - Tôi ra dấu OK vì miệng vẫn đang bận nhai nuốt.
Eric vẫn đang lúi húi xếp một hàng ly flute trên quầy bar, báo hiệu buổi thử rượu sắp bắt đầu. Tôi thầm nghĩ, tốt nhất là bỏ bụng trước chút thức ăn vì anh chàng này một khi đã mời rượu rồi thì sẽ rất sốt sắng. Quả nhiên, tôi vừa ăn thêm một miếng thì cậu chàng xuất hiện với khay ly đã xếp chỉnh tề. Eric phân phát rượu cho cả bàn rồi sà xuống ngồi bên cạnh, dâng cho tôi ly cuối cùng.
- Mấy chai chị mang về càng uống càng hay. Hôm nay chị thử French 75 đi? Em thay champagne bằng Franciacorta, uống thanh lắm. Nhưng em sợ là nó hơi bị dry* quá, không đủ ngọt ngào. Theo chị thì em có nên tăng lượng si rô lên một chút không?
Một tràng liến thoắng làm tôi hơi choáng váng.
- Này! Khoan khoan cho chị ăn nào! Chị đói bụng từ sáng tới giờ đấy…
Nói vậy nhưng tôi cũng đã nhấp một ngụm.
Ly cocktail màu vàng nhạt là một bữa tiệc của những bóng khí đang thi nhau nổi lên bề mặt lớp bọt trắng mỏng đang phát ra tiếng tanh tách vui tai. Có vẻ nhàn nhã hơn là những tép chanh lơ lửng dường như chẳng bị ảnh hưởng bởi cuộc đua gay cấn. Lát vỏ cam xoăn tít gắn trên miệng ly nom như nó muốn nhảy ùm vào làn nước để phô diễn vị trí chủ tọa của bữa tiệc. Tất cả mang cho người ta sự thôi thúc lạ lùng, muốn tham gia ngay vào cuộc vui này.
Từng nụ vị giác cảm nhận cú hích nảy lên trong ngụm đầu tiên. Vị cháy vỡ ra theo bóng khí, vị chua nhẹ hòa với sự bùng nổ của Gin khỏi lớp vỏ siro đường mỏng tang ngọt ngào. Tôi như bước qua cánh cửa thần kỳ của Doraemon tới một lễ hội tràn đầy năng lượng và sảng khoái, không ngưng được mà nhấp thêm vài ngụm.
Ly cocktail vơi đi theo từng bước chân tiến sâu hơn vào náo nhiệt. French 75 vừa dễ uống và cũng dễ dàng khiến người ta say. Vẻ ngoài thanh mảnh và sự ngọt ngào khiến nó giống như một cô gái xinh đẹp đáng yêu nhưng lại sở hữu đai đen Karatedo thứ thiệt. Phải đến khi tác dụng của cồn bắt đầu xuất hiện thì tôi mới kịp dừng lại, rượu trong ly cũng đã vơi đi non nửa.
Dù thích uống nhưng thành thực mà nói thì tôi không phải là người sành rượu. Cảm nhận khi uống hoàn toàn là dựa vào tâm trạng và trí tưởng tượng chứ không tìm hiểu gì về kỹ thuật và những thứ cao siêu bên trong. Thế nên tôi vẫn chẳng hiểu vì sao mà Eric lại luôn nhiệt tình muốn nghe ý kiến của tôi đến vậy. Nhấm nháp chút hương vị cuối cùng trong miệng rồi tôi mới quay qua anh chàng:
- Chị thích dry như thế này đấy, cảm giác rất thanh thoát. Em đứng quầy bar cũng vài năm rồi, mạnh dạn lên đi chứ? Em và anh Tần mà thấy OK thì còn lo lắng gì nữa?
Eric nghe xong liền cười toe toét. Rồi cậu ta lại mang tới một hai món khác cho tôi thử. Cứ thế, bữa ăn qua đi chậm rãi theo từng ly rượu được đưa lên.
Eric đã thử nghiệm Bloody Mary biến tấu vài lần nhưng vẫn chưa tìm được một công thức tối ưu. Thử rượu là một quá trình dài mà kết quả là một tâm hồn được phủ kín trong lớp mưa xuân tẩm cồn ngây ngất. Lúc này tôi chỉ muốn hát và tâm tình với người khác. Bước chân lâng lâng lướt về phía bục sân khấu, tôi ngồi xuống cạnh chiếc keyboard. Tôi chưa thật sự say, nhưng cồn đã thả lỏng bớt những lo lắng của cơ thể. Lắng nghe âm thanh phản hồi từ loa sau hai tiếng gõ nhẹ lên microphone, tôi cất giọng chào khán giả:
- Xin chào! Xin chào các vị khách của Dawn tối nay.
Chất giọng khàn đi qua tầng lọc và hệ thống âm thanh trở nên ấm áp và dịu dàng hơn một chút, cũng có thể chỉ là tác dụng của cồn. Dường như tôi đã thu hút được sự chú ý, có lác đác vài tiếng vỗ tay của một vài vị khách quen nhận ra tôi.
- Mình là Thư, ca sĩ cũ của Dawn. Chắc là một vài vị khách quen cũ vẫn nhận ra mình.
Tôi mơ màng mỉm cười với khán giả từ trên sân khấu. Không gian xung quanh dần tối đi rồi một lớp màn màu hổ phách dần buông xuống, đưa tôi vào không gian của âm nhạc. Cảm nhận duy nhất về sự hiện diện của những vị khách là một tiếng huýt sáo dài đáp lại lời chào của tôi. Nụ cười trên môi tự động nở rộ hơn một chút.
- Mình xa Dawn mấy tháng nên rất nhớ mọi người. Hôm nay thời gian rộng rãi lại có hứng, xin phép được mua vui một vài bài hát cho các vị khách tối nay. Được chứ ạ?
Tiếng nhạc nền nhỏ dần trong tiếng vỗ tay hưởng ứng của khán giả. Một cảm giác chộn rộn dâng lên trong lòng. Bàn tay co duỗi làm vài động tác đơn giản để khởi động, tôi mở giọng bằng một nốt vang tìm cao độ. Những ngón tay như có suy nghĩ của riêng chúng mà tự lướt đi trên những phím đàn thành một đoạn nhạc dạo quen thuộc. Tôi cất giọng.
Cô ấy chỉ là một cô gái và cô ấy đang cháy hết mình
Nóng bỏng hơn cả một ảo tưởng, cô đơn như một xa lộ...
Tôi như con sứa trôi nổi giữa rừng hải quỳ sặc sỡ. Những sắc màu rực rỡ xuyên qua cơ thể trong suốt, đôi khi khó mà phân biệt được màu sắc này là của ai.
... Trông như một cô gái nhưng cô ấy là một ngọn lửa
Cô ấy rực rỡ tới thiêu đốt ánh mắt
Vậy nên tốt nhất là hãy nhìn sang hướng khác đi...
... Cô ấy chỉ là một cô gái và cô ấy đang cháy hết mình
Một câu hát cuối cùng khép lại màn biểu diễn. Tôi mở mắt nhìn xuống một điểm vô định qua ánh đèn ấm áp. Khán giả dường như vẫn đang chìm trong cảm xúc riêng, cả không gian đều im lặng. Lác đác một vài tiếng vỗ tay vang lên, nhanh chóng lan ra tất cả các bàn. Một tràng cổ vũ dài làm trái tim trong ngực gõ lên vang dội, tôi đã nhớ cảm giác này quá lâu rồi!
Chú thích
- Bartender: người pha chế rượu
- French 75: một loại cocktail được sáng tạo ra trong chiến tranh Thế giới thứ nhất, lấy cảm hứng từ khẩu pháo French 75mm. Thành phần bao gồm rượu Gin, siro đường, nước cốt chanh và sâm panh.
- Ly flute: loại ly có chân cao, bầu ly hình ống hoa tulip cao, ly này dùng cho các loại cocktail có thành phần chính là sâm panh.
- Franciacorta: một loại vang sủi của vùng Franciacorta ở Ý.
- Dry: các loại rượu vang không có hoặc rất ít đường, vì thế nên không có vị ngọt
- Bloody Mary: loại cocktail trên nền rượu vodka, có thành phần phức tạp bao gồm: vodka, nước ép cà chua, sốt Worcestershire, sốt cay, tỏi, thảo mộc, cải ngựa, cần tây, ô liu, muối, tiêu, nước cốt chanh và muối cần tây.
Bình luận
Chưa có bình luận