Ta Làm Việc Ở Địa Phủ




Nơi đây là Địa phủ. Công việc hằng ngày của ta là dẫn linh hồn người chết đi đầu thai.

1

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta từng ngỡ rằng đời này sẽ mãi giam mình nơi đây, lặng lẽ tồn tại cho đến khi tan vào hư vô. Thế rồi một ngày nọ, ta gặp một lão quỷ già nua, dáng vẻ lọm khọm nhưng ánh mắt vẫn sáng như đuốc giữa đêm. Lão nhìn ta rất lâu, sau đó thở dài rồi bảo: "Vô Ưu à, ngươi nên nhân lúc còn trẻ, chân chưa mỏi, mắt chưa mờ thì hãy cứ sống cho cuồng nhiệt một lần. Ăn chơi trác táng cũng được, làm điều điên rồ cũng không sao. Đừng để đến lúc tuổi già sức yếu như ta lại chỉ biết hồi tưởng về quá khứ mà tiếc nuối những điều chưa kịp sống trọn."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta trợn mắt nhìn chằm chằm vào lão quỷ trước mặt mà nói: "Hôm qua ta mới thấy ông xắn quần lội sông để bắt thuồng luồng về nấu cao đấy."

1

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lão quỷ vỗ ngực hùng hồn nói: "Dạo này xương khớp của ta không tốt nên ta bắt vài con về nấu cao thuốc thôi mà. Vả lại những con thuồng luồng mà ta bắt đều là những con từng nuốt người trên dương gian, tội ác chồng chất, chúng trở thành cao thuốc của ta cũng coi như trả quả báo của chúng." Dứt lời, lão vỗ vai ta, ánh mắt sáng rực nhìn ta, thiết tha nói: "Nhóc con, nghe lời ta đi, đợi ngày lành tháng tốt mà lên nhân gian một chuyến đi. Thể chất của ngươi đặc biệt hơn ta, ngươi có thể chu du bốn bể, vui chơi thỏa thích. Không giống như lão này, ngay từ đầu đã mặc định ở nơi chỉ dành cho người chết."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Nghe những lời của lão quỷ, ta tự nhiên hiểu được có lẽ điều khiến ông ấy đau lòng nhất không phải là thời gian đã mất, cũng chẳng phải do tuổi già sức yếu mà là cả một kiếp sống bị giam hãm ở Địa phủ lạnh lẽo, nơi ánh sáng không thể chạm đến và những bước chân chưa từng rời khỏi chốn âm u này.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Vì không muốn dập tắt sự kỳ vọng của lão quỷ, ta đành gật đầu nói: "Nếu có cơ hội, ta nhất định nghe theo lời lão một lần."

Thú thật, lúc ấy ta chẳng mấy để tâm đến lời của lão quỷ, chỉ đơn giản nghĩ đó là vài câu than vãn của kẻ sống quá lâu trong chốn âm ti. Nhưng ta không ngờ rằng sẽ có một ngày, chính ta phải bước chân lên nhân gian, mang theo một nhiệm vụ tưởng chừng như không ai có thể hoàn thành. Một nhiệm vụ mà chỉ cần chậm trễ một bước thôi thì có lẽ cả hai giới âm dương đều sẽ rung chuyển...

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Hôm nay cũng như mọi ngày. Sau khi ngồi yên vị bên bàn đá lạnh buốt, ta khẽ phất tay ra hiệu cho tên quỷ mở cửa âm. Một tiếng "kẹt" khô khốc vang lên như xé toạc không gian, và rồi, phía bên kia cánh cửa là sương mù đặc quánh như máu loãng bắt đầu tràn vào. Một thứ cảm giác lạnh lẽo len vào tận xương tủy, khiến người ta không khỏi rùng mình.

Màn sương ấy không chỉ dày đặc mà như còn có sự sống. Nó oằn mình cuộn xoáy, lặng lẽ chuyển động như có hàng nghìn con mắt đang âm thầm dõi theo. Không ai có thể nhìn xuyên qua đó, cũng chẳng ai dám chắc liệu trong màn sương kia có ẩn giấu sinh vật gì đang chực chờ để tấn công kẻ đi ngang qua hay không. Mỗi lần cánh cửa âm mở ra, ta đều có cảm giác phía sau cánh cửa không đơn thuần chỉ là lối đi. Đó là một cái miệng, một cái miệng cổ xưa đói khát và luôn sẵn sàng nuốt trọn bất kỳ thứ gì đi ngang qua.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Chỉ những linh hồn đủ tư cách để đầu thai mới có thể lần theo hương hoa cúc tìm đến cánh cửa âm này. Con đường phía sau cánh cửa sẽ dẫn họ đến vòng luân hồi, nơi phúc đức sẽ được hồi đáp. Còn những linh hồn mang trên mình tội nghiệt nặng nề, máu tanh chưa rửa sạch, sẽ không bao giờ nhận được cơ hội ở nơi đây. Thay vào đó, chúng sẽ bị ma trơi dẫn lối, lôi xuống mười tám tầng địa ngục u tối. Nơi Đầu Trâu Mặt Ngựa sẵn sàng đưa họ đi chịu sự trừng phạt. Không có lời biện bạch, không nhận được sự tha thứ, chỉ có đau đớn kéo dài qua vạn kiếp, mãi mãi không thể siêu sinh.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Tên quỷ mở cửa, vén một góc màn sương. Trong chốc lát đã xuất hiện linh hồn đầu tiên trong ngày.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta chống cằm lật sổ mệnh. Cuốn sổ ghi chép đầy đủ lai lịch, tên tuổi cùng nguyên nhân tử vong của từng linh hồn. Ngón tay ta lướt chậm trên những dòng chữ cổ ngoằn ngoèo, ánh mắt nheo lại, miệng khe khẽ đọc theo. Chữ viết trong sổ là thứ ngôn ngữ cổ xưa kỳ dị, kết hợp từ ba loại ngôn ngữ đã thất truyền từ lâu. Theo lời của Mẫu Địa, đó là tinh hoa của thời viễn cổ, bắt buộc phải bảo tồn và duy trì, nếu không nó sẽ dần dần bị mai một.

Khổ nỗi, mỗi lần đọc mấy dòng chữ này là đầu óc của ta lại choáng váng, mắt hoa lên từng đợt như thể chữ nghĩa trong đó đang sống dậy, bò lúc nhúc trên trang giấy để hành hạ ta.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Không xem nữa!

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta đóng sổ mệnh lại, lười biếng cất tiếng: "Linh hồn đằng kia có phải là Tấm không?"

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Nàng ấy khẽ đáp lại bằng giọng nói có phần sợ sệt: "Thưa, là ta."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta ngẩng đầu nhìn, trước mặt là linh hồn của một cô gái trẻ. Cơ thể nàng ướt sũng như vừa được vớt lên từ sông sâu. Làn da trắng bệch căng phồng phù lên và thối rữa, từng ngón tay tím ngắt run rẩy co giật nhẹ. Khuôn mặt nàng gần như không còn nhận ra hình người, mắt lệch, mũi méo, môi bầm tím, da thịt chỗ thì nứt chỗ thì rạn, từng mảng tóc dính bết phủ lòa xòa trên gương mặt méo mó của nàng. Một mùi ẩm mốc và tanh tưởi theo đó mà len lỏi khắp không gian, khiến cho mấy tên quỷ đứng gác phía xa nhịn không được mà ôm bụng nôn khan.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Thấy nàng khúm núm, run rẩy không ngừng, ta đành chỉ vào cái ghế dành riêng cho linh hồn, nhẹ nhàng trấn an: "Cô bình tĩnh đi đến ngồi xuống chiếc ghế kia cho ráo nước đã."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Nàng ấy nghe lời ta, ngồi lên chiếc ghế ta chỉ, hai tay siết chặt tà áo nhàu nhĩ. Bờ môi tím tái mím chặt, tựa như nàng đang phải đè nén nổi ấm ức của bản thân. Ánh mắt hiện rõ sự hoảng loạn mà ta đã quen thấy từ những linh hồn trước đây.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta sai tên quỷ mang đến cho nàng một tách trà đang tỏa khói nghi ngút, sau đó mới chậm rãi nói với nàng:

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

"Cô gái, nơi này là điểm dừng chân cuối cùng trong cuộc đời ngắn ngủi của cô. Sau khi bước qua cánh cửa luân hồi thì mọi đau khổ của cô sẽ vĩnh viễn bị xóa đi. Đồng nghĩa với việc cô được một cơ hội đầu thai chuyển kiếp, bắt đầu cuộc đời mới ít đau thương hơn."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Vốn dĩ ta đang an ủi, xoa dịu nàng ấy, nhưng nàng ấy nghe xong liền bưng mặt khóc to hơn.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

"A, hức hức hức!"

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta gãi đầu, bình thường linh hồn khi vào đến đây đã mừng rỡ vì được cho thêm một cơ hội để chuyển kiếp rồi. Hiếm khi nào buồn bã chứ đừng nói là ngồi ôm mặt khóc thảm thiết như vậy.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

"Nào nào, tại sao cô lại khóc?"

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Như nghe được lời muốn nghe, nàng ấy ngưng khóc, thút thít nói: "Cầu xin ngài hãy giúp ta có thể quay lại bên cạnh hoàng thượng, chàng chắc chắn rất đau khổ khi biết tin ta bị kẻ xấu hại chết. Nhưng ta còn đau khổ hơn khi phải xa chàng. Cầu xin ngài giúp ta, ta vạn lần cầu xin ngài."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Dứt lời, nàng ấy quỳ sụp xuống dập đầu trước ta, nước mắt của nàng ấy rơi xuống như mưa.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta vội vàng đến đỡ nàng ấy dậy, nói: "Sinh ly tử biệt là chuyện thường tình của nhân loại. Cớ sao cô cố chấp như vậy?"

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Tấm bám lấy tay áo của ta, đôi mắt sưng húp nhìn ta, bao nhiêu ấm ức, đau khổ trong lòng đều không kìm được mà nói ra: "Cuộc đời này của ta nếu không có chàng thì đã không biết đến hạnh phúc là gì. Ta vốn là đứa con mồ côi phải sống cùng dì ghẻ và em gái cùng cha khác mẹ. Suốt quãng thời gian lớn lên, ta sống như một khúc gỗ biết đi, mặc cho người ta xem như kẻ hầu mà sai khiến. Cơm ăn chẳng đủ no, áo mặc không đủ ấm. Nhưng mọi khổ cực kia ta đều chịu đựng được, chỉ có một điều ta không thể, đó là phải chia ly với lang quân, ta thà ở đây đợi chàng chứ không muốn đầu thai để quên đi chàng."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta đứng lặng một lúc, nheo mắt nhìn sợi chỉ đỏ vẫn luôn phát sáng trên cổ tay của nàng ấy. Hóa ra là hồng trần chưa dứt. Khó mà rời bỏ nhân gian.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta thở dài: "Thôi được rồi, cuộc đời của cô cũng bất hạnh quá. Ta cho cô quay trở về bên cạnh lang quân của mình, nhưng không phải là sống trong hình dạng của con người. Thậm chí vẫn không thoát được vận mệnh bị kẻ ác hãm hại, như vậy cô có chấp nhận không?"

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Tấm nghe xong đã lao đến ôm chầm lấy ta, nghẹn ngào nói: "Chỉ cần không phải quên đi chàng, được ở bên cạnh chàng là ta đã mãn nguyện rồi, ta đội ơn ngài."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta cười khan: "Không cần đội ơn ta. Nào, nhanh đi đi, đi về bên cạnh lang quân của nàng đi."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta khoát tay, hóa nàng ấy thành chim vàng anh rồi vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Vàng anh bay ngược trở lại màn sương mù, từng cái đập cánh mạnh mẽ hướng về trần gian để gặp người thương. Ta nghiêng đầu nhìn theo cánh chim vàng anh khuất dần mà thầm hỏi, nếu nàng ấy quay về và thấy cảnh người nàng ấy yêu đã lấy một người khác làm vợ thì nàng ấy có thất vọng với quyết định của mình không?

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lúc này tên quỷ canh gác cho ta sợ đến mặt đỏ đều hóa thành xanh lè.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Hắn lắp bắp: "Vô Ưu à, sao ngài dám làm trái luật của Địa phủ? Ngài có nhớ rằng tự ý thả linh hồn trở về dương gian sẽ gặp phải đại họa gì không?"

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta chống nạnh, liếc nhìn bọn quỷ đang ôm nhau run bần bật trong góc, quát khẽ: "Sợ cái gì? Các ngươi không nhìn thấy nhân duyên của nàng ấy chưa dứt sao?"

1

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Dĩ nhiên là bọn chúng không nhìn ra được. Lại gào mồm khóc thành tiếng: "Hu hu hu, thế là toi đời, toi đời chúng ta rồi!"

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta day day thái dương.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

"Tất cả im lặng cho ta. Các người cứ ầm ĩ cái gì không biết."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Đám quỷ còn khóc to hơn.

1

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

"A, hu hu hu!"

1

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta đương nhiên biết luật không cho phép linh hồn trở về dương gian để sống lại. Nhưng trường hợp của Tấm là ngoại lệ. Mà ngoại lệ thì chẳng ai trách phạt được ta cả. Mẫu Địa đã từng nói kẻ mang trong mình kiếp nạn về tình duyên, linh hồn vương vấn hồng trần chưa dứt. Sẽ hóa thân thành duyên âm, đeo bám mãi người dương không dứt. Vô tình tổn hại đến âm đức của chính mình. Điều này quả thực không tốt.

1

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Con người ta có ba phần hồn, bảy phần vía. Thay vì người khác chết một lần đã tập hợp đủ số hồn vía trên nhưng riêng Tấm thì ta không biết phải chết mấy lần nữa. Bản thân ta muốn cho nàng ấy đi đầu thai sớm cũng khó vì số hồn vía không đủ sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến lần đầu thai sau này.

1

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ta buồn bực thầm nghĩ, không biết Thạch Sinh khi nào mới trở về nhỉ? Hắn đi giao đồ cho Thiên đình cũng được ba ngày rồi. Hắn định để ta đau đầu cùng đám tiểu quỷ nhát gan này đến bao giờ đây?

3

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout